“Tống trào có Hắc Bao Công
Đường triều Võ Hậu, Địch Công anh hùng”.
Tứ Bình Phong là tác phẩm thứ hai trong bộ tiểu thuyết trinh thám quan án viết về Địch Nhân Kiệt – vị thần danh tiếng lẫy lừng triều Đường, dưới thời Võ Tắc Thiên trị vì.
Năm 664, một năm sau khi phá giải Hoàng Kim Án, Địch Công cùng Kiều Thái cải danh du ngoạn Mậu Bình. Ông những tưởng có thể ung dung thăm thú cảnh vật, ngờ đâu trấn huyện này phong cảnh hữu tình mà ẩn chứa bao điều kì dị, bắt đầu từ chính Tri huyện địa phương Đặng Cần.
Phải chăng Đặng Tri huyện đã mắc lời nguyền từ tấm Tứ bình phong mà phát điên?
Kha lão gia vì lo sợ lời bói toán tai ương mà tự vẫn?
Thi thể bị bỏ lại bên đầm lầy là ai?
Kẻ nào lén lút theo dõi Địch Công khắp mọi nơi?
Càng điều tra trân tướng mọi việc, Địch Công càng vỡ lẽ một điều: Tri nhân tri diện bất tri tâm.